Home » Grimms’ Fairy Tales» A Tale of One Who Traveled to Learn What Shivering Meant [ Add new entry ]

Chu Du Thiên Hạ Để Học Rùng Mình Pages: « 1 2 3 4 »

English Vietnamese
She took him up and ran with loud outcries to the boy’s father, and told him,
Bà cõng chồng về rồi đến thẳng nhà cha chàng ngốc, la lối om xòm lên:
“Your son has brought a great misfortune on us; he has thrown my husband down and broken his bones. Take the good-for-nothing fellow from our house.”
- Con ông gây tai vạ, nó đã đẩy ông nhà tôi xuống chân cầu thang, làm ông nó bị gãy một chân. Xin ông rước ngay đồ ăn hại ấy khỏi nhà tôi.
The terrified father came in haste and scolded the boy. “What do these wicked tricks mean? They will only bring misfortune upon you.”
Người cha choáng người, chạy ngay đến, mắng con một trận nên thân, rồi bảo: - Sao mày lại nghịch quái ác thế? Quỷ ám mày hay sao?
“Father,” answered the lad, “hear me! I am quite innocent. He stood there at midnight, like one who had done some evil; I did not know who it was, and cried three times, ‘Speak, or be off!’ ”
Con đáp: - Thưa cha, cha nghe con kể đã. Quả thật con oan: giữa đêm khuya thanh vắng, ông ấy lại đứng ở đó như một người đang tính chuyện gì đen tối vậy. Con không biết người đứng đó là ai. Mà con đã quát hỏi ba lần là hãy lên tiếng đáp, nếu không thì đi nơi khác.
“Ah!” said the father, “every thing goes badly with you. Get out of my sight; I do not wish to see you again.”
Người cha hỏi: - Trời, mày chỉ làm khổ tao. Bước ngay khỏi nhà cho khuất mắt, tao không muốn nhìn mặt mày nữa.
“Yes, father, willingly; wait but one day, then will I go out and learn what shivering means. I now understand one business which will support me.”
- Dạ, con xin vâng lời cha. Nhưng cha hãy để trời sáng đã. Lúc đó, con sẽ đi học thuật rùng mình để tự nuôi thân.
“Learn what you will,” replied the father; “all is the same to me. Here are fifty dollars; go forth with them into the world, and tell no man whence you came, or who your father is, for I am ashamed of you.”
- Mày muốn học nghề gì tùy ý mày. Đối với tao, nghề gì cũng vậy thôi. Đây, cầm lấy năm mươi đồng tiền làm lộ phí để đi chu du thiên hạ. Mày nhớ là không được nói cho ai biết quê mày ở đâu, cha mày tên là gì, tao đến xấu hổ vì mày.
“Yes, father, as you wish; if you desire nothing else, I shall esteem that very lightly.”
- Dạ, thưa cha, cha muốn sao con xin làm vậy. Nếu cha chỉ dặn có thế thì con có thể nhớ được.
As soon as day broke, the youth put his fifty dollars into a knapsack, and went out upon the high road, saying continually, “Oh, if I could but shiver!”
Khi trời hửng sáng, anh đút năm mươi đồng tiền vào túi, rồi bước ra đường cái, vừa đi vừa lẩm bẩm: - Ước gì ta biết rùng mình! Ước gì ta biết rùng mình!
A wagoner walking behind overheard him, and asked, “Who are you?”
Một người đánh xe đi từ từ phía sau tới, nghe thấy vậy liền hỏi: - Tên mày là gì?
“I do not know,” answered the boy.
Anh ta trả lời: - Tôi không biết.
The wagoner asked again, “What do you here?”
Người đánh xe hỏi tiếp: - Quê mày ở đâu?
“I know not.”
- Tôi không biết!
“Who is your father?”
- Thế cha mày tên là gì?
“I dare not say.”
- Tôi không được phép nói điều đó.
“What is it you are continually grumbling about?”
- Thế mày luôn mồm lẩm bẩm cái gì thế?
“Oh,” replied the youth, “I wish to learn what shivering is, but nobody can teach me.”
Anh đáp: - Ấy, tôi muốn học rùng mình, nhưng chẳng ai dạy cho tôi nghề ấy.
“Cease your silly talk,” said the wagoner. “Come with me, and I will see what I can do for you.”
Người đánh xe nói: - Thôi đừng nói lẩn thẩn nữa. Nào, hãy đi theo tao, tao tìm chỗ cho mà ngủ.
So the boy went with the wagoner, and about evening time they arrived at an inn where they put up for the night, and while they were going into the parlour he said, quite aloud,
Người đánh xe nói: - Thôi đừng nói lẩn thẩn nữa. Nào, hãy đi theo tao, tao tìm chỗ cho mà ngủ.Hai người cùng đi. Đến tối thì họ tới được một quán trọ và định ngủ qua đêm ở đó. Vừa mới bước vào quán trọ, chàng ngốc đã nói bô bô lên:
“Oh, if I could but shiver, if I could but shiver!”
- Ước gì ta biết rùng mình! Ước gì ta biết rùng mình!
The host overheard him, and said, laughingly, “Oh, if that is all you wish, you shall soon have the opportunity.”
Nghe thấy vậy, chủ quán phải bật cười bảo: - Mày khoái cái đó lắm phỏng! Mày đến đây thật đúng lúc.
“Hold your tongue,” said his wife; “so many imprudent people have already lost their lives, it were a shame and sin to such beautiful eyes that they should not see the light again.”
Vợ chủ quán ngắt lời chồng: - Chà, mặc người ta! Lắm cu cậu ngổ ngáo dính mũi vào chuyện của người khác cũng đã toi mạng. Thật là buồn phiền và đáng tiếc nếu đôi mắt sáng kia không còn được nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa.
But the youth said, “If it were ever so difficult I would at once learn it; for that reason I left home;”
Nhưng chàng trai trẻ kia nói: - Dù nghề đó có khó đến đâu chăng nữa tôi cũng muốn học cho biết. Tôi cất công ra đi cũng chỉ vì thế.
and he never let the host have any peace till he told him that not far off stood an enchanted castle, where any one might soon learn to shiver if he would watch there three nights.
Anh ta quấy rầy mãi làm chủ quán phải kể cho nghe rằng gần đây có một lâu đài có ma, ai thức ba đêm liền ở đó khắc sẽ biết thế nào là rùng mình.
The King had promised his daughter in marriage to whomever would venture, and she was the most beautiful young lady that the sun ever shone upon.
Vua có một người con gái đẹp tuyệt trần. Người hứa ai cả gan làm việc ấy sẽ gả công chúa cho.
And he further told him that inside the castle there was an immense amount of treasure, guarded by evil spirits; enough to make any one free, and turn a poor man into a very rich one.
Trong lâu đài có rất nhiều vàng bạc châu báu do ma quỷ canh giữ, của báu ấy mà về tay ai thì người ấy tha hồ mà giàu.
Many had, he added, already ventured into this castle, but no one had ever come out again.
Đã có nhiều người vào nhưng không thấy một ai trở ra.
The next morning this youth went to the King, and said,
Liền sáng hôm sau, chàng trai xin vào yết kiến vua, anh tâu:
“If you will allow me, I wish to watch three nights in the enchanted castle.”
- Nếu bệ hạ cho phép, tôi xin thức ba đêm liền ở lâu đài có ma ấy.
The King looked at him, and because his appearance pleased him, he said, “
Vua ngắm anh ta hồi lâu, thấy anh ta cũng dễ thương, vua bảo:
« 1 2 3 4 »